Triều đại giáo hoàng Giáo_hoàng_Innôcentê_I

Innôcentê I đã thiết lập các nghi thức của lễ nghi Rôma; Các thư của ông chứng tỏ hoạt động của ông nhằm làm cho quy luật Rôma về phụng vụ, giáo luật và luân lý được thắng thế ở Tây phương.

Năm 417, ông phê chuẩn sự lên án ở Phi châu chống lại PêlagiôCêlestiô. Trong triều đại của mình, Giáo hoàng Innôcentê I đã phải đương đầu với phe Pelagius (Pêlagiô). Pelagius (360-422), người xứ Britannia, cùng với môn đệ là Celestius, phủ nhận hiệu năng của ân sủng và tội nguyên tổ. Cả hai đã bị Innôcentê I kết án.

Giáo hoàng Innôcentê I đã bênh vực Thánh Gioan Kim Khẩu bị giải nhiệm và bị lưu đày do Théophile d’Alexandrie xúi giục. Gioan Kim Khẩu (344-407) là một giáo phụ ngành giảng thuyết và là gương mẫu cho các nhà hùng biệt. Năm 403, ông bị kết án lưu đày nhưng trở về mấy ngày sau.

Năm 416, Innôcentê I đã viết một lá thư cho Decentius de Gubbiô để giải thích về Fermentum. Theo đó, các linh mục trong các nhà thờ ngoài thành Rôma, vì phải lo cho giáo dân nên không có mặt trong thánh lễ của giáo hoangg, chính vì thế họ nhận được Fermentum tức là một chút bánh thánh do chính Giáo hoàng truyền phép và do một thầy Acolythus mang về; các linh mục nội thành sẽ nhận được Scyphus, thì các linh mục ngoại thành sẽ nhận được fermentum. Vì các linh mục ở rất xa, nên có thể fermentum sẽ khô đi. Vì thế vị linh mục sẽ lấy fermentum nhúng vào rượu thánh cho mềm lại để rước lấy. Sau này, việc nhúng trở thành nghi lễ chính thức trong thánh lễ. Sau khi bẻ bánh, linh mục sẽ bẻ một góc bánh bỏ hẳn vào rượu.[2]